Có lẽ nhiều người lo lắng rằng, việc những cô bé hôm nay thường
xuyên đắm chìm trong thế giới truyện đam mỹ, hay dõi theo những cặp đôi đồng
tính nam trên mạng xã hội, liệu có “làm lệch” xu hướng tính dục của các em hay
không?
Câu trả lời là: không. Các nghiên cứu khoa học cho thấy xu
hướng tính dục không phải là thứ được “tạo ra” bởi vài cuốn truyện hay vài hình
ảnh trên màn hình, mà là kết quả của một tiến trình phức hợp giữa sinh học, tâm
lý và xã hội – nơi gen, hormone, não bộ đặt nền móng; còn trải nghiệm tuổi thơ,
gắn bó, văn hóa và môi trường sống chỉ góp phần định hình cách ta nhận ra và biểu
đạt con người thật của mình.
Vậy thì điều gì khiến các em gái say mê những mối tình
“boy’s love”? Thật ra, đó không hẳn là dấu hiệu của đồng tính, mà thường là một
cách để các em thỏa mãn sự tò mò về giới tính, để khám phá những kịch bản tình
yêu ít ràng buộc bởi khuôn mẫu nam tính – nữ tính truyền thống. Khi các tác giả
vẽ nên hình ảnh hai chàng trai yêu nhau bằng tất cả sự lãng mạn, dịu dàng và
tôn trọng, điều đó cho phép các em được tưởng tượng về một tình yêu “phi chuẩn
mực”, vượt thoát khỏi những gông xiềng của định kiến như: đàn ông thì phải mạnh
mẽ, gia trưởng; phụ nữ thì phải cam chịu, hy sinh. Trong những trang truyện ấy,
các em tìm thấy một thế giới nơi tình yêu được đặt trên nền tảng đồng cảm và
bình đẳng – điều mà trái tim tuổi mới lớn khát khao.
Và hơn hết, khi đồng cảm với nhân vật, các em cũng đang lặng
lẽ chạm vào nhu cầu sâu thẳm của mình: được yêu thương, được thấu hiểu, được
nhìn nhận như một con người xứng đáng. Đó là hành trình tâm lý rất tự nhiên của
tuổi teen – hành trình tìm kiếm bản thân qua những tấm gương hư cấu, để rồi dần
học cách nhận ra đâu mới là tiếng gọi đích thực từ bên trong.
MINH PHƯƠNG
