Sau khi công chúng hết mực trầm trồ với “Đường Cong” thì cô ca sĩ “mơ màng” Nguyên Hà lại đánh một đường vòng quay trở lại bản nguyên đầu tiên của mình với album “Hồi Ức Thanh Xuân.” Nhưng sự mơ màng lần này lại mang tính sáng tạo, mới lạ hơn. Vì sao vậy?
Nguyên Hà hát Pop Ballad
có hay không? Câu trả lời không cần bàn cãi và gãy gọn nhất chính là “hay.” Từ
giai đoạn Nguyên Hà còn là cô gái tóc ngắn ngô ngố lạc trong thế giới “Địa Đàng”
của nhạc sĩ Quốc Bảo, cô đã bộc lộ khả năng đưa khán giả đến vùng đất sâu lắng,
nhiều chiêm nghiệm của âm nhạc. Để rồi từ bước dạo đầu đó đã tạo nên cú hích “Xin
Lỗi” khi Nguyên Hà kết hợp cùng nhạc sĩ Hồ Tiến Đạt sau đó vài năm.
“Xin Lỗi” là một lát cắt
cảm xúc đời thường dễ gây xúc động với công chúng nhờ vào giai điệu nhẹ nhàng
cùng lối hát lãng đãng của Nguyên Hà. Bài hát với thông điệp đầy nuối tiếc ấy mở
ra kỷ nguyên “Điều Vô Lý Thứ Nhất” (2018) - một trong những kỷ nguyên tôi thích
nhất sự nghiệp của Nguyên Hà. Có một câu chuyện nhỏ tôi chưa từng kể ai, tôi từng
gửi tặng album “Điều Vô Lý Thứ Nhất” phiên bản bìa trắng (phiên bản deluxe
edition thay cho bìa đen phát hành lại cuối năm 2019) cho một trong những người
mình thương mến nhất. Nguồn năng lượng của “Điều Vô Lý Thứ Nhất” lẫn thông điệp
“vô lý” trong câu chuyện tình được nhạc sĩ Hồ Tiến Đạt vẽ và Nguyên Hà họa màu
đã tạo cho album này một xúc cảm thanh xuân khó lòng quên được. Đến giờ, album “vô
lý” vẫn là sản phẩm có tổng thể nhất quán nhất của Nguyên Hà.
Bỏ lại Nguyên Hà mộc mạc
giai đoạn đầu, album “Hôm Qua, Hôm Nay và Ngày Mai” đánh dấu cột mốc chuyển
mình của Nguyên Hà trong âm nhạc. Hình ảnh Nguyên Hà lúc này được chăm chút kỹ
hơn, sang trọng hơn và... showbiz hơn. Dĩ nhiên nghệ sĩ nào cũng cần một bước
chuyển mình như vậy để khẳng định vị thế của mình, nếu không muốn mờ nhạt trên
tờ nhật trình âm nhạc mà mỗi sáng đều xuất hiện thêm một cái tên mới.
Giai đoạn này, Nguyên Hà
không gây ấn tượng cho tôi về phần album vì tổng thể ý tưởng thiếu đi sự liên kết
chặt chẽ. Nhưng tách lẻ từng bài ra thì câu chuyện hoàn toàn khác. Nguyên Hà
có: “Chờ Ngày Lời Hứa Nở Hoa” (Hồ Tiến Đạt), “Sau Này, Hãy Gặp Lại Nhau Khi Hoa
Nở” (Rinnie Blue), “Dẫu Nhớ Gấp Trăm Lần” (Reddy), “Hôm Qua Hôm Nay” (TAW)... đủ
để ai thất tình hay nhạy cảm xiêu lòng khi nghe.
Tạm tua qua một số đoạn
trong sự nghiệp Nguyên Hà, chúng ta đến với album mới nhất “Hồi Ức Thanh Xuân.”
Có thể gọi đây là cú “cua bo” ngoạn mục. Bởi sau hiệu ứng “Đường Cong” đến từ
chương trình “Chị Đẹp Đạp Gió Rẽ Sóng”, khán giả mong nhìn thấy Nguyên Hà bùng
nổ hơn.
Bỏ lại thế giới hào
nhoáng, huyên náo thời thượng. Nguyên Hà mang đến một album lấy cảm hứng từ âm
nhạc chữa lành của nền văn hóa Ghibli (Nhật Bản). Gọi đây là nền văn hóa, bởi
Studio Ghibli đã tạo nên loạt phim hoạt hình kinh điển thu hút hàng triệu trái
tim trên toàn thế giới từ thập niên 80 đến nay.
Giọng hát Nguyên Hà đặt
vào không gian Ghibli rất vừa vặn. Vừa đủ nhẹ nhàng, vừa đủ cảm xúc, vừa đủ
bình yên. Nghe tổng thể album “Hồi Ức Thanh Xuân” có thể hình dung ra Nguyên Hà
trong vai Ogino Chihiro lạc vào “Vùng Đất Linh Hồn” để tìm mạch cảm xúc chữa
lành cho tâm hồn.
Album khởi đầu với “Yêu
Như Ngày Hôm Qua” (Nguyễn Anh Vũ) vui tươi; lặng đi với “Có Một Người Sẽ Đến”
(Hồ Tiến Đạt); òa lên bất ngờ khi nghe lại “Trời Sáng Rồi” (Phạm Hải Âu) - nhạc
phim Indie “Trời Sáng Rồi, Ta Ngủ Đi Thôi”; vỡ òa lần nữa với bài hát quen thuộc
“Nhắm Mắt Thấy Mùa Hè” (Hồ Tiến Đạt)... Dù “Hồi Ức Thanh Xuân” chứa một cơ số bài
hát “hồi ức” nhưng xét về tổng thể, đây là một album chữa lành đáng nghe và xứng
đáng được công chúng đón nhận nồng nhiệt.
Riêng Nguyên Hà, sau “Hồi
Ức Thanh Xuân” chưa biết cô sẽ tính toán những gì. Khán giả mong Nguyên Hà sẽ
làm một album thời thượng cá tính. Riêng tôi, chỉ mong Nguyên Hà theo dòng nhạc
nào cũng được. Miễn là thỉnh thoảng, Hà lại có những album sâu lắng như “Điều
Vô Lý Thứ Nhất” (chờ mãi chưa thấy “thứ hai”) hay “Hồi Ức Thanh Xuân.” Như vậy
cũng đã đủ đầy rồi!
RAY